Tổng quan các rối loạn dị ứng và atopi

Test da sử dụng các nồng độ chuẩn của dị nguyên được đưa trực tiếp vào da và được chỉ định khi khai thác bệnh sử và khám thực thể chi tiết không xác định nguyên nhân và yếu tố khởi phát gây nên các triệu chứng dai dẳng hoặc trầm trọng. Test da có giá trị dự đoán dương tính viêm mũi dị ứng và viêm kết mạc cao hơn so với hen dị ứng hoặc dị ứng thức ăn; giá trị dự đoán âm tính cao trong dị ứng thức ăn.

Các kháng nguyên được sử dụng phổ biến nhất là phấn (cây, cỏ, cỏ dại), mốc, phân mạt bụi nhà, động vật và huyết thanh, thuốc diệt côn trùng, thực phẩm, kháng sinh beta-lactam. Lựa chọn kháng nguyên dựa vào bệnh sử của bệnh nhân và tỷ lệ lưu hành.

Hai kỹ thuật thực thi test da hoàn toàn có thể được sử dụng :

  • Lẩy da ( lẩy )
  • Nội bì

Test lẩy hoàn toàn có thể phát hiện hầu hết những thực trạng dị ứng. Test nội bì nhạy hơn nhưng kém đặc hiệu hơn ; nó hoàn toàn có thể được chỉ định để nhìn nhận độ nhạy cảm so với dị nguyên khi tác dụng test lẩy âm tính hoặc không rõ ràng .

Thực hiện test lẩy , nhỏ một giọt chiết xuất kháng nguyên trên da, sau đó lẩy lên bằng chích hoặc đâm qua giọt chiết xuất bằng đầu của kim 27-gauge với góc 20°hoặc sử dụng kim lẩy chuyên dụng.

Thực hiệntest nội bì, cần lượng chiết xuất đủ để tạo một sẩn 1- hoặc 2mm (bình thường 0,02ml) được tiêm vào trong da với bơm tiêm 0,5 hoặc 1ml và mũi kim vát 27-gauge.

Test lẩy da và test nội bì trong da cần có chứng âm với chất pha loãng riêng và histamine ( 10 mg / ml với test lẩy, 0,01 ml dung dịch với tỷ suất 1 : 1000 với test nội bì ) như chứng dương. Đối với bệnh nhân đã từng ( < 1 năm ) phản ứng body toàn thân so với kháng nguyên làm test, test mở màn với chất thử được pha loãng 100 lần, sau đó 10 lần, và tiếp đến là nồng độ tiêu chuẩn .Test được nhìn nhận là dương nếu xảy ra phản ứng sẩn phù và dát đỏ và đường kính sẩn phù lớn hơn 3 đến 5 mm so với chứng âm sau 15 đến 20 phút .Dương tính giả Open trong chứng da vẽ nổi ( phản ứng sẩn phù và phản ứng dát đỏ bằng gãi hoặc cào da ). âm tính giả Open khi những chất chiết xuất dị nguyên đã được dữ gìn và bảo vệ không đúng hoặc đã hết hạn .Một số loại thuốc hoàn toàn có thể gây trở ngại cho hiệu quả và nên dừng lại vài ngày đến một tuần trước khi thử nghiệm. Các thuốc này gồm có những thuốc kháng histamine OTC và theo toa, thuốc chống trầm cảm ba vòng và chất ức chế monoamin oxidase. Một số bác sĩ lâm sàng cho rằng nên tránhlàm test ở những bệnh nhân sử dụng thuốc chẹn beta vì những bệnh nhân này thường có rủi ro tiềm ẩn bị phản ứng nặng. Những yếu tố rủi ro tiềm ẩn này hoàn toàn có thể Dự kiến xảy ra khi có giảm công dụng tim phổi và gồm có bệnh mạch vành, loạn nhịp tim và người cao tuổi. Ngoài ra, thuốc chẹn beta hoàn toàn có thể gây trở ngại cho việc điều trị những phản ứng nặng bằng cách tác động ảnh hưởng làm giảm phân phối với những thuốc chủ vận beta-adrenergic như epinephrine .

Các xét nghiệm IgE huyết thanh đặc hiệu với dị nguyên sử dụng kháng thể kháng IgE gắn nhãn enzyme để phát hiện sự gắn kết của IgE huyết thanh với một dị nguyên đã biết. Các xét nghiệm này được thực hiện khi test da có thể không đạt hiệu quả hoặc nguy hiểm-ví dụ như khi thuốc ảnh hưởng đến kết quả xét nghiệm không thể tạm dừng trước khi làm test hoặc khi một chứng rối loạn da như chàm hay bệnh vảy nến làm cho việc test da trở nên khó khăn. Đối với các xét nghiệm IgE huyết thanh đặc hiệu với dị nguyên, dị nguyên được cố định trên bề mặt tổng hợp. Sau khi có trong huyết thanh bệnh nhân và kháng thể kháng IgE có gắn nhãn enzyme, chất nền của enzyme được thêm vào; chất nền cung cấp khả năng phát hiện huỳnh quang hoặc phát quang hóa học. Các xét nghiệm IgE đặc hiệu của dị nguyên đã thay thế xét nghiệm miễn dịch hấp thụ phóng xạ (RAST), sử dụng kháng thể kháng IgE đánh dấu 125I Mặc dù các xét nghiệm IgE huyết thanh đặc hiệu với dị nguyên không phải là phóng xạ nhưng chúng đôi khi được gọi là RAST.

Test kích thích liên quan đến việc tiếp xúc trực tiếp của dị nguyên với niêm mạc và được chỉ định ở những bệnh nhân phải có bằng chứng về các phản ứng của họ (ví dụ như xác định bệnh nghề nghiệp hoặc tàn tật) và đôi khi để chẩn đoán dị ứng thực phẩm. Ví dụ, bệnh nhân có thể được yêu cầu tập thể dục để chẩn đoán hen do gắng sức, hoặc một cục đá có thể được đặt trên da trong 4 phút để chẩn đoán mày đay do lạnh.

Test nhãn khoa không thuận lợi hơn so với test da và hiếm khi được chỉ định.

Test kích thích mũi và phế quản chủ yếu là các công cụ nghiên cứu, nhưng test kích thích phế quản đôi khi được sử dụng khi ý nghĩa lâm sàng của test da dương tính không rõ ràng hoặc khi không có chiết xuất kháng nguyên (ví dụ như bệnh hen nghề nghiệp).

5/5 - (1 vote)

Bài viết liên quan

Subscribe
Notify of
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments