#Review
THỦY PHÙ DUNG TRONG LÒNG LIỆP ƯNG
Tác giả: Nguyên Viện
Thể loại: Cổ đại, giang hồ, nữ lạnh lùng, nam mặt dày, giang hồ, sắc (21+), HE
Tình trạng: 11 chương – Hoàn edit
* * *
Trước khi bắt đầu chuyên mục tâm sự tuổi thần tiên ngày hôm nay, tớ xin có vài lời cảnh báo đến các thanh niên nghiêm túc, có chiều sâu, thích sâu sắc, ghét những thứ “trần tục” rằng đây thực sự là một cái hố dành cho những kẻ phàm tục, thích ăn thịt, yêu đọc truyện không cần dùng não. Thế cho nên, thỉnh những đại hiệp không thuộc “sắc” phái tránh qua một bên, nhường đường cho sắc nữ nhào vô, đây chính là thế giới dành cho bạn.
Bạn đang đọc: THỦY PHÙ DUNG TRONG LÒNG LIỆP ƯNG
Nguyên Viện là cái tên bảo chứng cho những cái hố chỉ toàn thịt, truyện dài mười chương thì quá nửa đều là cảnh lăn lộn, không trên giường thì dưới đất, thế nên những bạn cũng đừng mong đợi nội dung gì quá hoành tráng ở đây. Nhưng mà, để có cảnh lăn qua lộn lại thì vẫn phải có nhân vật và những diễn biến phải không ạ ? Vì thế, đây là cách câu truyện của tất cả chúng ta khởi đầu …Ngày xửa thời xưa, xưa thế nào thì tớ không biết, nhưng mà chắc như đinh nó thuộc một cái triều đại cũ kỹ nào đấy, thời mà những nhân vật giang hồ nhiều như mây bay, ra đường hoàn toàn có thể bắt được cả mớ, thế nhưng đại phu lại quá hiếm, đại phu giỏi lại càng hiếm hơn, so với bảo vật giang hồ có Lever tương tự. Thế nên, nếu có vị đại hiệp nào quen được thần y thì phải giữ thật chặt mối quan hệ này, nhỡ đâu một ngày nào đó trong lúc lăn lộn trên giang hồ nhỡ có gặp họa thì còn giữ được mạng. Vâng, đây chính là nguyên do nam chính của tất cả chúng ta cứ quấn chặt không tha nữ chính .Tư Không Hạ không được tính là một đại hiệp, bởi nghề nghiệp chính của chàng là một trinh sát. Thế nhưng, so với những nhân vật võ lâm chính phái thì tỷ suất tử trận của chàng cao hơn hẳn, gặp chuyện bị thương cũng là chuyện cơm bữa. Thế nhưng, chàng không sợ, bởi nhiều năm trước, chàng vô tình gặp được một tiểu thần y, dù chàng bị thương nặng đến mức nào cũng hoàn toàn có thể nhặt lại mạng cho chàng .Quan hệ của hai người chính là hai kẻ lạ lẫm quen thuộc, người bị thương, kẻ chữa bệnh. Mọi chuyện sẽ không có gì đổi khác, nếu năm đó chàng không trúng xuân dược, càng trùng hợp là thần y lại là một tiểu nữ nhân, nói đến đây thì ắt hẳn kẻ mưu trí nào cũng hiểu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo phải không ạ ? Vầng, điều tớ sắp nói chính là điều bạn đang nghĩ : Tư Không Hạ vì muốn giữ mạng nên đã làm thịt Tô Dạ Đồng đấy ạ .Chuyện tiếp theo chính là chuỗi ngày mập mờ không rõ, xà quần xà quẹo của nam nữ chính. Sau nữa à, để tạo ra cao trào cho truyện thì tất yếu phải có sự Open của nam phản diện và tiểu tam. Nam phụ vì muốn trộm hương nữ chính nên năm lần bảy lượt hạ độc, nhọ một nỗi là hạ xong toàn bị nam chính hưởng mất thành quả, lại còn bonus thêm thương tích đầy mình .
Còn tiểu tam (thực sự tớ không nhớ nổi tên, nhưng mà chắc chắn thuộc dòng dõi sư muội gì đó) vì muốn chiếm lấy nam chính nên bắt tay với nam phụ, cố hạ độc nữ chính lần thứ n. Ý định là để nam chính bắt gặp nam phụ với nữ chính làm trò mèo với nhau, sau đó chia tay. Cơ mà nam phụ thì quá vô dụng, khiến kế hoạch bị bể, kết quả của tiểu tam khỏi nói cũng biết phải không ạ.
Còn nam nữ chính ban ngày ngược tâm, đêm hôm “ ngược thân ” ( mà ngược thân theo nghĩa bóng nhé ), lăn qua lộn lại một hồi thì phát hiện tình cảm dành cho nhau. Đây chính là lúc nam chính bộc lộ sự chiếm hữu, dù sao cũng đã ăn thịt nhiều lần, há lại để kẻ khác sơ múi, thế nên bắt nữ chính về tay là chuyện đương nhiên thôi ạ .* * *Nữ chính được miêu tả là một tiểu mỹ nhân lãnh đạm, cơ mà tâm tư nguyện vọng thướt tha, thế nên mới bị nam chính tận dụng hết lần này đến lần khác. Theo tác giả, tớ nhấn mạnh vấn đề nhé, là theo tác giả nữ chính là một tiểu mỹ nhân tài năng, y thuật bất phàm. Thế nhưng theo tớ thì nữ chính khá vô dụng, ngoài cái mặt đẹp và tính năng để lăn qua lộn lại với nam chính thì không có gì điển hình nổi bật. Bởi vì hờ hững mà người lạ nói gì cũng tin, y thuật cao siêu mà ba lần bốn lượt bị nam phụ hạ độc. Cho nên à, đọc truyện ý, bạn phải tự thôi miên mình, hoặc tối thiểu đừng mang não để đừng bị sự thiếu logic của truyện làm điên lên .Nam chính là trinh sát, cơ mà mang khuôn mặt trẻ con lại hay cười, thuận tiện lừa gạt tâm địa thiếu nữ mới lớn, nổi bật là thần y và tiểu tam của tất cả chúng ta. Thực ra thì nam chính cũng tội lắm nhé, phụ vương trăng hoa, khiến mẫu thân chàng uất ức mà chết, tuổi thơ của chàng thì cũng không vui tươi gì, thế nên nam chính của tất cả chúng ta sợ yêu ( nhưng mà cái khác thì không sợ nhé, cái khác là cái gì bạn tự hiểu ha ) .
Nam chính thừa nhân ích kỷ, vì muốn sống mà lấy đi trong trắng của con nhà người ta, áy náy mà dây dưa không ngớt. Sau rồi thì nhận ra là yêu người ta, cho nên quyết tâm giữ lấy bằng được. So với nữ chính thì hình ảnh Tư Không Hạ có vẻ khá hơn, vì tính nhất quán trong hành động và hào quang nam chính. Nhưng mà, tổng thể thì nam chính cũng không có gì ấn tượng, bởi mười quyển sắc, chín quyển ngược, nam chính đều như này cả.
Nhưng, cái nhưng này quan trọng nha, tớ vẫn vui tươi đọc truyện này. Vì sao à, vì lúc tâm sinh lý biến hóa, lúc lười chảy thây không muốn động não, lúc tâm tình sắc nữ dâng trào đọc một cuốn như này rất chi là hợp ý. Lời khuyên của tớ là, nếu bạn thuộc một trong những nhóm mà tớ vừa liệt kê thì bạn nên nhảy hố, còn nếu bạn thuộc những tầng lớp những người trẻ tuổi được nhắc đến ở đầu review thì mời đi qua, còn nếu lỡ mà lọt hố thì cũng đừng trách tớ sao trình làng cái truyện vớ vẩn như này nhé .
Review by #Gian Thần
Bìa: #Lương Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban